Thursday, March 24, 2011

Hãy quí trọng những gì đang có!

Vậy là tôi cũng đã sống được ở đây gần 45 ngày, cuộc sống ở đây thật chán và nhạt theo đúng cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Càng ngày tôi mới càng thấm thía và trân trọng hơn những cái mà mình đang có hay nói cách khác là đang được hưởng thụ khi còn làm việc ở Sài Gòn. Một buổi sáng thức dậy, cô đơn, thời tiết lạnh lẽo và điều khó khăn nữa là tìm chỗ ăn sáng. Khi ở nhà, dường như mọi thứ đều ấm áp và chuẩn bị sẵn sàng chờ tôi, còn bây giờ mọi thứ đều ngược lại. Điều an ủi duy nhất khi ở đây đó là công việc khá tốt, tôi nhận được những lời khen từ những người đồng nghiệp người Hàn khó tính nhất. Đó cũng là thành quả xứng đáng trong nhiều tuần đầu làm việc cật lực của tôi. Đây cũng là thời gian duy nhất trong ngày làm tôi quên đi cảm giác đang làm việc xa nhà. Sau giờ làm việc, tôi phải trở về thực tại, là tôi đang ở rất xa nhà, xa tất cả mọi người. . . Cảm giác này thật không dễ chịu chút nào, giống như tôi đang bị cô lập vậy. . .Nó càng làm tôi thấm thía câu nói mà tôi đã biết rất lâu "Hãy quí trọng tất cả những gì mình đang có" . . . Lúc đang làm việc trong Sài Gòn, tôi luôn cho mình là không có gì cả: không chức vụ, không đất đai, không nhà cửa, lương thấp . . .Cuộc sống vô cùng tẻ nhạt. . . Nhưng đúng như nhiều người nói, người trong cuộc không sáng suốt bằng người bên ngoài. Khi ở đây, ngẫm nghĩ lại khi ấy tôi có rất nhiều: một gia đình lớn bình an, hạnh phúc, có sức khỏe, công việc ổn định, gần bạn bè, đồng nghiệp. . . Sài Gòn náo nhiệt, sôi động và tôi có thể đến bất cứ đâu mình muốn, thời tiết thật tuyệt vời, những món ăn, những quán cafe lãng mạn, con người thân thiện, thật thà. . . Bây giờ tôi thấy nhớ tất cả những điều đó, nhớ da diết. . .Càng lạnh càng nhớ, nhiều lúc tôi ước rằng mình có thể về ngay nơi đó, dù trong chốc lát thôi. . . Và khi ấy tôi càng tâm niệm câu nói "Hãy quí trọng tất cả những gì mình đang có".

No comments: